Nguyễn Triều Anh Tâm

trời buồn nên đất không vui



        


trời buồn nên đất không vui
           ta buồn em lại cười tươi môi hồng
        bây giờ thế sự long đong
           người đi kẻ ở ngóng trông làm gì?
        
        hoa tàn gió cuốn bay đi
        ta quên một mối tình si ngỡ ngàng
        chim bay về tổ chiều hoang
        ta không đất tổ cưu mang sao về?
        
        ở đây im lặng bốn bề
        dòng đời xuôi ngược nhiêu khê muộn phiền
        em còn má lúm đồng tiền
        đò trên sông đó truân chuyên nửa đời
        
        em đi không nói một lời
        cuộc ân tình cũ một thời đã quên
        em giờ thay đổi họ tên
        quên ta thân phận sống bên phố buồn
        
        mai rồi gió cuốn mưa tuôn
        tấm dung nhan đó cũng thường tiêu hao
        thôi chi được một lời chào
        ta nhìn biển rộng dạt dào tình thương
        
        biển không biết giận biết hờn
        tấm lòng của biển mười phương yêu đời.

                nguyễntriềuanhtâm
                henley beach,  adelaide tháng mười 2020

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "trời buồn nên đất không vui"